Có một giai đoạn, tôi từng nghĩ: “Cứ giao dịch nhiều thì sẽ rút ngắn thời gian thành công.”
Mỗi ngày, tôi mở biểu đồ, tìm cơ hội, vào lệnh liên tục như thể nếu dừng lại thì tiền sẽ trôi mất. Và đúng thật, tiền có trôi mất nhưng không phải vì tôi không làm gì, mà vì tôi làm quá nhiều.
Thị trường không thưởng cho người chăm chỉ, mà cho người kiên nhẫn.
Càng cố chứng minh mình đúng, bạn càng dễ mắc sai lầm trong những quyết định nhỏ mà hậu quả lại rất lớn. Giao dịch nhiều tạo cảm giác “kiểm soát” và “đang làm chủ”, nhưng thật ra, đó là ảo giác của người đang sợ thua. Mỗi cú click trở thành cách ta xả lo, không còn là chiến lược.
Khi bạn lãi, bạn nghĩ mình giỏi.
Khi bạn lỗ, bạn nghĩ thị trường sai.
Cái bẫy nằm ở chỗ: bạn càng muốn gỡ, bạn càng rơi sâu hơn. Và ở cuối con dốc đó, không phải thị trường lấy tiền bạn mà là cảm xúc đã dẫn bạn đi đến chỗ mất mát.
Không phải bạn đang giao dịch nhiều hơn, mà là bạn đang tự trừng phạt mình.
Bạn nhìn biểu đồ hàng giờ, đọc tin tức hàng đêm, đặt kỳ vọng rằng “chỉ cần thêm vài lệnh nữa thôi”. Nhưng thị trường không quan tâm bạn đang cố gắng thế nào. Nó chỉ phản ứng với hành động của bạn, không với ý định. Và khi bạn vào quá nhiều, bạn đang tự biến xác suất có lợi thành bất lợi.
Càng ít lệnh, bạn càng có thời gian suy nghĩ.
Càng nhiều lệnh, bạn càng bị cuốn vào cuộc chiến ngắn hạn. Những người tồn tại lâu trên thị trường đều hiểu chiến thắng không đến từ việc làm nhiều, mà đến từ việc biết khi nào nên dừng.
Một hệ thống tốt không cứu nổi một người thiếu kiên nhẫn.
Nếu bạn thấy mình đang mở chart chỉ để tìm “một lệnh cuối cùng”, đó là lúc bạn nên tắt máy. Không phải vì cơ hội không còn, mà vì tâm bạn đang dao động và thị trường luôn đánh trúng nơi yếu nhất của bạn.
Đôi khi, cách thông minh nhất để thắng là… không chơi.
Đừng sợ bỏ lỡ. Thị trường không đi đâu cả. Chỉ cần bạn còn vốn và còn bình tĩnh, bạn vẫn có cơ hội.
Có bao lần bạn tự hứa sẽ dừng… rồi vẫn nhấn thêm một lệnh nữa?
Nếu câu trả lời là “quá nhiều”, có lẽ đã đến lúc bạn cần học cách đứng ngoài như một nhà đầu tư thật sự.
